3.5.20

Nhạc phẩm "Chỉ một đêm nay"


Sơn có một người bạn thân.

Do hoàn cảnh vào những năm 1980, người bạn này phải đi xa, cả năm mới được gặp người yêu một lần, và mỗi lần chỉ được gặp một đêm.

Giữa cảnh núi rừng hoang vu hiu quạnh, đôi tình nhân đã quấn quýt yêu thương, trao đổi những mộng ước bình thường của bất cứ lứa đôi nào, mong được bên nhau mãi mãi. Dù chưa cưới hỏi nhưng anh đã xem chị là một người vợ hiền, chị ở nhà phụng dưỡng mẹ già đơn chiếc của anh, suốt đời anh nguyện mang ơn.

Anh tha thiết tâm sự với Sơn như vậy, dạo ấy hai anh em đang ở cùng một địa phương.

Nhiều tháng trôi qua, anh nhận hung tin: trên đường về sau khi thăm chồng lần cuối đó, chị đã gặp tai nạn. Và chị đã qua đời.

Anh khóc. Mà Sơn cũng khóc.

Ba ngày trời, nước mắt lúc nào cũng chực rơi. Nước mắt đàn ông nên nỗi đau phải nuốt ngược vào tim. Ở chỗ làm, phải che giấu là mình đang khóc, nói tại ra ngoài trời nên mắt đỏ, bụi bay.

Thương tâm cho anh và chị quá, Sơn đã cảm tác bài “Chỉ một đêm nay”.  Chung quanh Sơn lúc đó những mảnh đời khổ đau hãy còn dẫy đầy. Sơn muốn nhắc nhở mình, nếu sau này may mắn được hạnh phúc đoàn viên, luôn nhớ rằng “còn bao cảnh sầu đau” và hãy giúp đỡ nhau khi nào có thể.

   - Lý Bình Sơn, USA