Trong một thung lũng giữa núi rừng âm u, hoang tịch… sau một ngày dài lao động nhọc nhằn, được dăm đôi phút ngồi nghỉ mệt... nhìn xuống ao chiều, thấy bầy cá lội thong dong… và trên bầu trời, một đàn chim đang tung cánh bay về tổ ấm…
Chạnh lòng, Sơn thầm mơ ước một mái gia đình nhỏ, nơi đó có đôi, có bạn, có tình yêu thương, chia sẻ, đùm bọc nhau…
Là nam nhân mạnh mẽ, gió sương mà còn cảm thấy bủa vây bởi nỗi quạnh hiu, cô đơn và nhung nhớ tột cùng… thì huống chi người phụ nữ, như những cánh hoa mong manh trong cơn giông tố của thời đại, không may phải xa vắng chồng hay người yêu, chịu cảnh phòng không, gối chiếc, đêm trường khắc khoải mong chờ…
Trong niềm xúc cảm đó, Sơn đã viết nên bài “Chiều xa vắng”.
- Lý Bình Sơn, USA